Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

Tranh cãi quanh chuyện đầu cơ (speculation) và đầu tư (investment)

Theo ĐTM: đầu cơ là cần thiết và phản ánh bản ngã của loài người: đầu cơ giúp cấu trúc xã hội phát triển, kinh tế theo đó phản triển. Theo tg, đầu cơ nằm lưng lửng giữa hành động có tính khoa học và hành động có tính cờ bạc, "Hành động có tính đầu cơ là hành động chỉ dựa một phần vào kinh nghiệm đã biết. Do còn nhiều yếu tố liên quan đến hành động mà ta không biết, hoặc không thể biết, nên khả năng thành công của hành động là không chắc chắn. Tuy nhiên, bởi hành động có tính đầu cơ dựa một phần vào kiến thức đã biết, nên ta không đơn thuần chỉ có cơ hội thành công tương tự như đánh bạc, mà còn có khả năng nâng cao được cơ hội thành công nếu ta chịu khó học hỏi". Những nhà đầu cơ chuyên nghiệp là những nhà đầu cơ giúp tiết giảm tối đa rủi ro có thể có. các nhà đầu cơ chuyên nghiệp đều phải tìm cách giúp khách hàng của mình kiểm soát rủi ro đồng thời tìm cách phân tán rủi ro sang cho nhiều người khác nhằm đảm bảo rằng hoạt động kinh doanh của mình có lợi nhuận. Chính vì nhu cầu phải phân tán rủi ro sang cho nhiều người khác nhau dẫn đến xuất hiện tầng tầng lớp lớp các nhà đầu cơ chuyên nghiệp khi nền kinh tế thị trường toàn cầu bùng nổ. Ngày nay, khi nhắc đến giới đầu cơ, người ta chỉ còn nói đến giới kinh doanh các sản phẩm phái sinh. Theo Wikipedia, tổng giá trị của các hợp đồng phái sinh toàn cầu vào giữa năm 2007 ước khoảng 510 nghìn tỷ USD, lớn gấp hơn 4 lần tổng giá trị tài sản thực trên toàn thế giới. --> sự phát triển chóng mặt này đã giúp đồng vốn dịch chuyển nhanh hơn đến những vùng trũng về tiềm năng sinh lợi. Vậy đầu cơ có phải là tội đồ cho khủng hoảng 2008 - 2009? Theo tg thì không, nhà đầu cơ đã quá tin vào điều hành chính sách của chính phủ, của các NHTW, đã khiến họ hạ thấp các tiêu chuẩn an toàn về vốn, đẩy dân chúng vào các hành động tiêu dùng và đầu tư quá mức, dẫn đến khủng hoảng kinh tế toàn cầu. Chính vì cho rằng nhà nước và quản lý nhà nước mới chính là căn nguyên sâu xa của khủng hoảng nên tg đề xuất chính phủ nên tối thiểu hoá rủi ro tập trung (regime uncertainty) (rủi ro ko thể triệt tiêu = quy luật số lớn). Hay nói cách khác, các chính phủ nên tập trung vào cân bằng chi tiêu ngân sách, xây dựng các luật lệ ổn định, và tạo 
ra một đồng tiền “tốt” không bị mất giá trị.


Tg liệt kê một số loại hình đầu cơ cơ bản "hành động đầu cơ là hành động đầu tư vào những thị trường/hoạt động có mức rủi ro cao hơn mức trung bình để có thể thu được lợi nhuận ở mức cao hơn mức trung bình của thị trường"
1- Hành động khởi nghiệp/sản xuất (entrenpreneurship): tập hợp các yếu tố sản xuất để tạo ra hàng hoá và bán lấy lợi nhuận.
2- Hành động buôn bán (arbitrage): mua hàng hoá ở chỗ này bán sang chỗ khác để hưởng chênh lệch giá.
3- Hành động mua bán cổ phiếu để tham gia điều hành doanh nghiệp nhằm hưởng cổ tức.
4- Hành động mua bán cổ phiếu hoặc các loại tài sản chứng khoán hoá (commodities, tỷ giá,...)  để hưởng chênh lệch giá tài sản.
5. Hành động thuộc nhóm 4 nhưng với leverage cao để hưởng lợi nhuân lớn.
6- Hành động bán khống cổ phiếu hoặc tài sản chứng khoán hoá (short-selling) để hưởng chênh lệch giá.



Hành động từ 4 trở đi thường bị người ta phê phán nhưng theo tg thì chính nhờ những hành động này mà đồng vốn sẽ thông minh và linh hoạt rất nhiều, nơi đâu có cơ hội sẽ là nơi để dòng tiền chuyển tới, ngược lại những  nơi hết cơ hội hoặc đang rơi vào khó khăn sẽ chứng kiến cảnh rút vốn cực mạnh ra khỏi đó, và nhờ đó mà nó tác động ngược lại hoạt động sản xuất hàng hoá, làm giá cả hàng hoá phản ánh đúng hơn với thị trường.
Tg còn phân tích đầu cơ ở 2 khía cạnh, thứ 1 là sự gian lận (cheating), rõ ràng đây là hành vi ko thể chấp nhận, các cơ quan quản lý nhà nước phải có trách nhiệm phát hiện những kẻ vi phạm luật chơi này, thứ 2 là mối quan hệ giữa đầu cơ và khủng hoảng, tg cho rằng, đầu cơ không tạo ra khủng hoảng (vì khủng hoảng nó nằm ở chỗ nhà nước và quản lý nhà nước như đã nói ở trên), tg cũng không cho rằng đầu cơ làm cho khủng hoảng tồi tệ thêm vì trong trường hợp khủng hoảng là do xấu thật, hoạt động short selling chỉ có tác động làm nền kinh tế vận động nhanh hơn đến mặt bằng xấu, còn trong trường hợp nền kinh tế ko xấu đến nỗi nhưng vì thông tin bất cân xứng làm nhà đầu cơ ngộ nhận thì nhà nước, các cơ quan giám sát phải có động tác dừng giao dịch để nhà đầu cơ có thời gian ngẫm nghĩ phân tích lại để đánh giá đúng tình hình. 


TS LHG cho rằng đầu cơ đơn giản chỉ là sự mua rẻ bán đắt, đầu cơ không trực tiếp nằm trong hoạt động sản xuất, nó nằm ở khâu phân phối, từ cổ chí kim người ta thường nhìn dân đầu cơ với ánh mắt không mấy tích cực. Ông cho rằng đầu cơ không hẳn xấu tuy vậy nên có kiểm soát cho hoạt động này, đặc biệt là trong giai đoạn suy thoái khủng hoảng, đầu cơ sẽ làm cho thị trường sụp đổ nhanh chóng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét