LAF – Bài học quản trị
LAF – cổ phiếu của Công Ty Cổ Phần
Chế Biến Hàng Xuất Khẩu Long An được rất nhiều nhà đầu tư biết đến không chỉ
đây là một trong những doanh nghiệp niêm yết đầu tiên trên thị trường Chứng
khoán Việt Nam mà còn là doanh nghiệp thực phẩm từng có kết quả kinh doanh,
hiệu quả hoạt động vô cùng ấn tượng.
Đỉnh cao của ấn tượng có lẽ rơi vào
năm 2009 và 2010 khi lợi nhuận tăng trưởng lần lượt ở mức hơn 4 lần và gần 3
lần. Kết thúc niên khóa 2010, LAF đã loạt vào mắt xanh của hầu hết nhà phân
tích, khi LAF gần như thỏa mãn tất cả tiêu chí về tài chính của một cổ phiếu
phải có trong danh mục đầu tư. Lợi nhuận trên vốn chủ tăng nhờ chất lượng sử
dụng tài sản, giảm chi phí sản xuất; đòn cân nợ cũng giảm mạnh, chỉ còn 29%
tổng tài sản, trong khi cuối 2009 con số này là 51%; phải thu và hàng tồn kho khá
ổn định.
Nhưng ngay khi mọi thứ dường như đẹp
đẽ thì LAF lại rơi vào bi kịch, bi kịch mang tên “Quản trị doanh nghiệp”. Sự
thành công liên tiếp làm cho ban lãnh đạo ngộ nhận về tài năng của mình. Họ bắt
đầu dễ dãi trong các quyết định kinh doanh, lơ là với phòng vệ. Phút chốc họ
quên mất thành công trong những năm này chủ yếu là may mắn. Giá nhân hạt điều
tăng rất cao làm chênh lệch giữa giá mua điều thô và giá bán điều nhân cứ nới
rộng, giúp biên lãi gộp, biên lãi ròng tăng, lợi nhuận vì đó cũng tăng nhanh
theo. Xu hướng giá thuận lợi tiếp tục kéo dài đến đầu năm 2011, nhưng không
biết vô tình hay cố ý, ban điều hành đệ trình trước Đại hội cổ đông và được
duyệt mức kế hoạch lợi nhuận năm 2011 chỉ bằng >45% so với mức thực hiện của
năm 2010. Sẽ không có gì đáng nói nếu không có điều khoản “ban điều hành được
thưởng 30% trên lợi nhuận vượt kế hoạch”.
Ngay sau khi nghị quyết thông qua
tất cả vấn đề trên, một động thái vô cùng lạ đời đã diễn ra ở LAF. LAF công bố
lợi nhuận quý 1 năm 2011 rất cao, gần như hoàn thành kế hoạch năm đã đề ra.
Tiếp đó, LAF tăng cường vay nợ ngắn hạn để liên tục nhập hàng với khối lượng
không tưởng tượng nổi, hàng tồn kho tăng từ 106 tỷ đầu năm 2011 lên mức 767 tỷ
đồng cuối quý 3 năm 2011; cùng với đó vay nợ ngắn hạn cũng tăng từ 6.7 tỷ đồng
lên 616 tỷ đồng; tiền và các khoản đầu tư tài chính (chủ yếu là gởi tiết kiệm)
giảm từ 125.6 tỷ đồng xuống còn 19.7 tỷ đồng đến cuối quý 3 năm 2011.Hoạt động
“điên khùng” này đã đẩy LAF vào tình thế vô cùng rủi ro. Ban điều hành đã đánh
cược quyền lợi được thưởng vượt kế hoạch của mình vào thị trường, đẩy rủi ro
hoạt động về phía cổ đông.“Không bữa ăn nào miễn phí”, trong lúc ban điều hành
cầu nguyện cho giá nhân hạt điều thế giới đừng giảm thì thị trường lại rụt rịch
đi xuống. Với đống hàng tồn to tướng trong khi năng lực quay vòng lại thấp làm
LAF như chết kẹt trong “mớ” hàng hóa của mình. Giờ đây cứ mỗi ngày trôi qua,
tài sản của LAF lại mất giá đi một ít, áp lực dự phòng giảm giá tồn kho và chi
phí lãi vay ngất ngưỡng sau thời “vung tay quá trán” làm LAF từ chỗ hoàn thành
vượt kế hoạch 30% chỉ trong 3 quý đầu năm 2011, đến chỗ báo lỗ 56.4 tỷ đồng
trong quý 4, làm kết quả lợi nhuận cả năm 2011 chỉ đạt 10.3 tỷ, hoàn thành 26%
kế hoạch năm.
Biểu đồ giá nhân hạt điều W240
Hậu quả của thời dễ dãi kéo dài đến
tận hôm nay.Quý 2 năm 2012, LAF tiếp tục báo lỗ 89.2 tỷ đồng. Như vậy LAF đã lỗ
3 quý liên tiếp với tổng mức lỗ lên đến 166 tỷ đồng, lớn hơn cả vốn điều lệ của
LAF hiện nay (147.3 tỷ). Và gần 1 nửa trong số này đến từ dự phòng giảm giá
hàng tồn kho.
Diễn biến kinh doanh bất lợi đã đẩy
giá cổ phiếu LAF trên sàn tụt dốc không phanh, LAF đã giảm giá 65% so với đầu
2011. Và những người trực tiếp chịu thiệt hại này chính là cổ đông của Công ty.
Biểu đồ giá LAF từ cuối 2010 đến nay
Nếu nói đây là chiến lược sai lầm
của LAF thì lỗ hổng nằm ở chỗ Quản trị doanh nghiệp và rủi ro đại diện. Không
khó để nhận ra khi nhìn vào cơ cấu Ban điều hành và cơ cấu Hội đồng Quản trị
của LAF. Tổng giám đốc cũng là Chủ tịch Hội đồng Quản trị, nhưng cá nhân chỉ
nắm giữ >1% cổ phần, phần còn lại Ông đại diện 23% cổ phần của cổ đông Nhà nước
(SCIC).Thêm vào đó, trước năm 2012, hầu hết thành viên Hội đồng Quản trị của
LAF đều là thành viên đi lên từ doanh nghiệp Nhà nước ban đầu, thành viên độc
lập có tỷ lệ biểu quyết không quá lớn. Chính điều này đã tạo ra rủi ro đại diện
khi quyền lợi của ban điều hành và quyền lợi của cổ đông không đồng nhất với
nhau. Do vậy, không khó để những quyết sách có lợi nhất cho Ban điều hành được
thông qua, những chiến lược rủi ro sẽ được ban điều hành lựa chọn để theo đuổi
hòng đạt được mục tiêu mà ban lãnh đạo treo thưởng cho mình.
Tuy nhiên bước sang năm 2012, những
cổ đông có liên quan đến SSI đã cử 3 đại diện làm thành viên mới thay thế 3
thành viên cũ trong Hội đồng Quản trị. Đây là động thái rất tích cực giúp cân
bằng cán cân quyền lực vốn bị lệch trong thời gian dài tại LAF. Sự thay đổi này
kỳ vọng sẽ tạo ra cú hích trong hoạt động quản trị doanh nghiệp, gắn hoạt động
doanh nghiệp với lợi ích cổ đông, tình trạng treo thưởng cao để ban điều hành
chọn hướng đi liều lĩnh có lẽ sẽ khó tái diễn./.
Update 23/10/2012 LAF đối mặt với nguy cơ hủy niêm yết bắt buộc?
Update 31/10/12 Chúng tôi chỉ còn cách khắt phục nhanh thua lỗ
Update 14/11/2012 Thôi, mấy bác đừng lừa tôi.
Cả bài dài chỉ thấy 2 đoạn cuối là trung thực: Kiêm ngạch xuất khá lớn, nhưng để xuất được mớ này, các cty phải nhập nguyên liệu thô 279tr USD, đó là chưa kể lượng hàng tồn 1 núi từ cuối năm trước trôi qua để làm hàng xuất.
Tuy nhiên, xuất khẩu hạt điều năm nay gặp khó khăn về giá cả. Khối lượng tăng khá cao so với cùng kỳ năm trước (9 tháng tăng 27,4%), nhưng giá lại giảm mạnh (tới 18,3%), nên kim ngạch chỉ tăng thấp (4,2%).
Nhập khẩu hạt điều nguyên liệu trong 9 tháng 2012 khá lớn (277,8 nghìn tấn, với kim ngạch 278,9 triệu USD). Như vậy, sản xuất hạt điều ở trong nước đã bị thiếu hụt lớn so với nhu cầu chế biến xuất khẩu. Đây là sự cảnh báo cần thiết.
Cả bài dài chỉ thấy 2 đoạn cuối là trung thực: Kiêm ngạch xuất khá lớn, nhưng để xuất được mớ này, các cty phải nhập nguyên liệu thô 279tr USD, đó là chưa kể lượng hàng tồn 1 núi từ cuối năm trước trôi qua để làm hàng xuất.
Tuy nhiên, xuất khẩu hạt điều năm nay gặp khó khăn về giá cả. Khối lượng tăng khá cao so với cùng kỳ năm trước (9 tháng tăng 27,4%), nhưng giá lại giảm mạnh (tới 18,3%), nên kim ngạch chỉ tăng thấp (4,2%).
Nhập khẩu hạt điều nguyên liệu trong 9 tháng 2012 khá lớn (277,8 nghìn tấn, với kim ngạch 278,9 triệu USD). Như vậy, sản xuất hạt điều ở trong nước đã bị thiếu hụt lớn so với nhu cầu chế biến xuất khẩu. Đây là sự cảnh báo cần thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét